AHLLVTND Nguyễn Vũ Minh Nguyệt – người cựu binh kiêu hùng
(08/08/2022). Số lượt xem:923
Nhen nhóm đấu tranh từ những điều dung dị nhất: người mẹ kính yêu, gia đình, chòm xóm thân thương bị địch giết hại dã man. Từ ấy ngọn lửa căm phẫn quân thù sục sôi đã tôi rèn nên một ý chí thật lớn để tuổi 13 đã hình thành nên một Nguyễn Vũ Minh Nguyệt can trường, gan dạ đi theo cách mạng để chiến đấu với quân thù.
Những trận chiến Hòn Tàu, Đồng Võ, Núi Chúa… cùng những đồng đội kiên cường bám trụ, nếm mật nằm gai, gan dạ và bản lĩnh, sáng tạo đã khiến quân thù khiếp sợ trên chiến trường Sơn Viên xưa. Từ cô du kích nhỏ đến Chỉ huy phó Ban chỉ huy quân sự xã. Những trận chiến từ du kích đến giáp lá cà với quân thù xâm lược, những mưu dũng của nữ anh hùng Nguyễn Vũ Minh Nguyệt đã góp công lớn vào chiến thắng chung của quân và dân ta trong cuộc chiến vệ quốc vĩ đại của dân tộc.
Mà trong tuyển tập Bông hồng thép vừa xuất bản mới đây, tác giả Đặng Hòa - Hàn Giang đã nghẹn ngào tạc lại trong Khúc trường ca dữ dội đã viết:
Mười hai tuổi xông ra chiến trận
Trả thù nhà thấu tận tim gan.
Quê hương khói lửa điêu tàn
Máu xương chồng chất muôn vàn khổ đau.
Chí đã quyết, trước sau vẫn quyết.
Tâm đã ghi, sau trước vẫn ghi.
Sá chi một tấm xuân thì
Đáp đền nợ nước sử ghi bảng vàng.
Mưu dũng, trí lược trong kháng chiến và hết sức ân cần với đồng đội hôm nay
Là một người mưu dũng trong kháng chiến chống Mỹ. Chiến tranh – với những trận chiến đấu oai hùng đã khiến cho thân thể ấy dày đặc những vết thương, để những trận chiến đấu in máu đào vào những chiến công hiển hách.
Chiến tranh đã lùi xa, giờ đây ở tuổi thất thập, người cựu binh năm nào lại lặng lẽ thực hiện những nghĩa cử cao đẹp với đồng đội năm xưa: cho cả người đã khuất và người ở lại. Đều đặn mỗi năm cứ vào dịp tháng 7, tháng sinh thành của mình và cũng được nữ anh hùng chọn làm tháng tri ân. Đấy là những nén hương lặng lẽ của đôi chân khấp khiễng vì những vết thương theo thời gian âm ỉ đau trở lại. Lặng lẽ len lỏi giữa những dãy mộ của đồng đội tại nghĩa trang liệt sĩ xã Sơn Viên. Những bồi hồi, cả những giọt nước mắt rơi thầm lặng bên những tấm bia ghi tên những đồng đội cùng vào sinh ra tử. Đấy là những công trình: đặt bình hoa, thay hoa cho gần 800 ngôi mộ - là những đồng đội năm nào, trị giá hàng trăm triệu đồng là những chắt cóp của những đồng lương hưu, một phần lợi nhuận từ công việc hiện tại. Đấy còn là những phần quà gởi trao đều đặn đến các đồng đội trong những lần họp mặt cựu du kich của Sơn Viên – Quế Lộc mỗi dịp tháng 7 về lại với chiến trường xưa… Còn nhiều lắm những lặng thầm trao gởi của nữ anh hùng Nguyễn Vũ Minh Nguyệt đến những đồng đội mà mỗi khi hay tin người đồng đội nào đau ốm hay gặp hoạn nạn thì người nữ anh hùng ấy đều gởi trao tình cảm của mình để sẻ chia với những đồng đội năm nào trong lúc lao khó, nguy nan. Mà điều đó cũng đã hun đúc trong những nét chữ gãy gọn của Khúc trường ca dữ dội:
Ta sẽ sống một đời cao cả.
Nguyện một lời nợ trả, ơn vay.
Hồn thiêng sông núi cao dày.
Oan hồn chiến sĩ xa bay trận tuyền.
Các đồng chí! Hùng thiêng quan ải.
Tên các anh sống mãi giữa đời.
Nén nhang! với những đầy vơi.
Anh linh tụ nghĩa, sáng ngời Sơn Viên!
Hồn dân tộc hùng thiêng ứng biến.
Đất oai linh hào kiệt anh tài.
Quê hương biển rộng, sông dài.
Hồn anh vãng cảnh thiên thai núi rừng!
(Tác giả: Hàn Giang – Tuyển tập thơ văn Bông hồng thép)
Tặng quà cho bà con quê hương Sơn Viên và cho những đồng đội cũ
Tháng 7 lại về trong những hồi ức cùng chiến đấu với đồng đội năm xưa. Nữ anh hùng luôn tâm nguyện, cô còn sống là sẽ sống thêm phần đời còn lại của những đồng đội để nguyện viết tiếp chặng hành trình còn dang dở của những đồng đội đã ngã xuống. Dẫu nhỏ bé nhưng hãy để người đồng đội này tri ân và cống hiến cho đến hết cuộc đời, để anh linh những người nằm xuống sẽ an lòng với những việc nhỏ bé nhưng ấm lòng của nữ du kích năm xưa…